Habr
Habr, na Zlínsku hrab, Brt., lat. carpinus. H. obecný, c. betulus, die Hainbuche. Vz Rosc. 119., Čl. 116., Čl. Kv. 338., Slb. 583., Schd. II. 275., FB. 27., KP. III. 308., 309., Kram. Slov., Mllr. 29., S. N., Sbtk. Rostl. 120, Kk. 139., 140. 142. — H., Haber, sam. u Čern. Kostelce a u Rokycan, ves u Mnich. Hradiště; Habern, sam. u Kouřimě. PL., Blk. Kfsk. 46 , Sdl. Hr. V. 95., 167.