ChrudimChrudim, ě, f., později gt. -i. Gb. H. ml. III 1. 310. Do
Ch-??, Ho ic 94., Pal. Děj. III. 1. 396., 406, 416. (z r. 1438. ), IV. 2. 128, V. 1. 340., 369, v. 2. 25., Čes. 1. VIII 336. (r. 1651. ), Arch. XVII. 535., Dač. I. 327. Do Chrudimi. Jrsk. XIX. 202.;
Z C>> mi. lb. IV. 393. a j., Arch XVIII. 54. (r. 1498).